Đánh giá tìnhh hình tai nạn thương tích và tử vong ở trường học và nơi làm việc sau khi tiến hành can thiệp tại huyện Thanh Miện, Hải Dương
ĐÁNH GIÁ TÌNH HÌNH TAI NẠN THƯƠNG TÍCH VÀ TỬ VONG Ở TRƯỜNG HỌC VÀ NƠI LÀM VIỆC SAU KHI TIẾN HÀNH
CAN THIỆP TẠI HUYỆN THANH MIỆN, HẢI DƯƠNG
Lưu Hoài Chuẩn và các cộng sự
Nơi công bố: Tổ chức Y tế thế giới (WHO)
Năm công bố: 2004
Mục tiêu nghiên cứu: Đánh giá hiệu quả của dự án sau khi tiến hành một số hoạt động can thịêp tại huyện Thanh Miện, Hải Dương.
Đối tượng nghiên cứu: Trẻ em, vị thành niên và những người trong độ tuổi lao động từ 19-60 tuổi.
Phương pháp nghiên cứu: Phỏng vấn bằng bảng hỏi tất cả các hộ gia đình trong 4 xã của huyện Thanh Miện (huyện can thiệp) và huyện Bình Giang (huyện chứng).
Kết quả nghiên cứu: Tỷ lệ mắc tai nạn thương tích (TNTT) ở huyện can thiệp giảm 34% so với thời điểm trước khi tiến hành can thiệp. Không có sự khác biệt đáng kể về TNTT giữa các nhóm tuổi. Ở cả hai huyện, tỷ lệ mắc TNTT giữa nam và nữ có sự khác biệt rất rõ. Nam thường bị tai nạn thương tích nhiều hơn nữ. Tỷ lệ mắc TNTT ở huyện Thanh Miện có xu hướng giảm nhẹ so với thời điểm trước can thiệp, còn ở huyện Bình Giang lại có xu hướng tăng lên.
Một số bài học kinh nghiệm để có thể nhân rộng mô hình ra các địa phương khác:
- Tăng cường vai trò lãnh đạo, quản lý của các cấp uỷ Đảng, chính quyền đối với công tác PCTNTT.
- Huy động sự tham gia tích cực của các ban ngành đoàn thể, tổ chức xã hội và cộng đồng trong công tác PCTNTT.
- Theo dõi, thống kê, quản lý tình hình TNTT trên địa bàn; chú trọng phòng chống những TNTT phổ biến, đến các đối tượng có nhiều nguy cơ cao.
- Tổ chức các chương trình giáo dục truyền thông với hình thức đa dạng, đơn giản, dễ hiểu.
- Phát hiện và khắc phục những nguy cơ có thể gây ra TNTT.
- Tổ chức tốt hệ thống sơ cứu, cứu chữa nạn nhân.
|